Editor + Beta: Jenny Thảo
Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Ông cụ Ôn nôn nóng đi đến.
"Ông nội!" Ôn Hinh Nhã khẽ kêu, có lẽ vì tâm trạng đã khác, cho nên khi đối mặt với người ông đã quan tâm lo lắng cho cô, cũng là người đã vứt bỏ cô, cô trở nên bình tĩnh hơn.
"Hinh Nhã, cháu đã tỉnh, còn không thoải mái ở đâu không? Muốn mời bác sĩ đến đây khám một chút không?" Ông cụ Ôn sải bước đến bên mép giường, cẩn thận nhìn cô, thấy khóe mắt cô hồng hồng, sắc mặt có chút tái nhợt, tinh thần thoạt nhìn cũng không tồi, trái tim của ông cũng khẽ thả lỏng xuống.
"Ông nội, cháu không có việc gì, ông không cần lo lắng." Ôn Hinh Nhã mỉm cười an ủi ông.
"Ông nội mua cho con món cháo tôm và lúa mạch mà con thích ăn đây. Con đã hôn mê cả đêm, hiện tại chắc là đói rồi." Ông cụ Ôn thấy ánh mắt của Ôn Hinh Nhã có tia phức tạp, đứa nhỏ này đã trở lại Ôn gia hơn hai tháng, cô thích ăn cái gì cũng phải nhờ lão Mạc nói cho ông biết, trong lòng ông cảm thấy rất khó chịu.
Không nói cũng không cảm thấy, vừa nói Ôn Hinh Nhã liền cảm thấy mình như bị đói mấy đời: "Từ tối qua đến bây giờ con vẫn chưa ăn cái gì, con sắp đói chết rồi."
Nghe cô nói như vậy, Ông cụ Ôn và Ông cụ Mạc không nhịn được cảm thấy đau lòng.
Ông cụ Ôn nhanh chóng mở bình giữ ấm ra, đổ cháo ở bên trong ra vào một cái chén: "Ông nội mua rất nhiều, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-thien-kim-ac-ma-tro-ve/1372448/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.