Đôi mắt bà cụ Ôn trừng to, đánh gãy lời Hạ Như Nhã nói: "Lão Ôn, ông nói như vậy là có ý gì, có phải Ôn Hinh Nhã ở trước mặt ông đã nói cái gì hay không, tôi liền biết cô ta chính là người suốt ngày chỉ biết gây chuyện, sinh sự, đúng là nghiệp chướng, Như Nhã nơi nào phải e ngại cô ta, nếu như cô ta không vừa mắt Như Nhã thì liền không cho Như Nhã đến Ôn gia sao, cô ta cho rằng cô ta là ai!"
"Hinh Nhã ở trước mặt tôi không có nói cái gì cả, nếu như có nói thì không được sao?" Ông cụ Ôn ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Hạ Như Nhã, ngoài mặt cô ta nói những lời này như vô tâm, nhưng thật ra lại đáng để nghiền ngẫm, bằng không vợ của ông như thế nào lại xúc động như vậy, khẳng định Hinh Nhã ở trước mặt ông đã nói cái gì đó.
Hạ Như Nhã bị ánh mắt của ông cụ Ôn nhìn đến trong lòng cảm thấy hoảng loạn, lo sợ, theo bản năng gục đầu xuống: "Ông nội.. Cháu đã biết, ông tìm được cháu gái ruột của mình, liền không cần cháu, cháu.. Cháu đã biết, về sau cháu sẽ để ý ít chạy đến Ôn gia, sẽ không làm cho Hinh Nhã cảm thấy mất hứng, cháu.. Chỉ là cháu rất nhớ bà nội, muốn đến thăm bà, bà nội.. Vẫn luôn rất yêu thương cháu."
Nếu như Ôn Hinh Nhã ở chỗ này, trong lòng nhất định sẽ thầm mắng cô ta mặt dày vô liêm sỉ, ông cụ Ôn đã nói rõ ràng như vậy, nhưng cô ta còn có thể da mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-thien-kim-ac-ma-tro-ve/1372403/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.