Chu Thiên Du bị biểu tình của Ôn Hinh Nhã chọc cười: "Thời điểm Giang Vũ Thiến tiến vào Trương gia, người Trương gia thật sự không thích cô ta, trong đại viện, những đứa trẻ nhỏ khác đều khinh thường thân phận con gái riêng của cô ta, cho nên đều khi dễ cô ta, mà Từ Nhị thiếu cậu cũng biết, thích làm gì thì làm đấy cũng không có suy nghĩ cho thấu đáo. Có một ngày hắn không biết bị đứt cọng gân nào, nhìn thấy Giang Vũ Thiến bị người khác khi dễ thì liền tiến lên đem cái người kia đánh ngã xuống đất. Từ đó về sau, mấy đứa trẻ trong đại viện cũng không dám khi dễ cô ta nữa. Lại nói Giang Vũ Thiến có bệnh công chúa, cho nên cô ta liền cho rằng Từ Nhị thiếu là hoàng tử mà trời cao phái xuống cứu vớt mình, liền đối với Từ Nhị thiếu nổi lên tâm tư, chỉ cần có cô gái nào nói chuyện với Từ Nhị thiếu thì trong lòng cô ta đều mang địch ý."
Ôn Hinh Nhã cứng họng: "Cho nên cô ta đối với tớ không thân thiện, là bởi vì ghen ghét?"
Chu Thiên Du cảm thấy Ôn Hinh Nhã là một cô gái rất có ý tứ cùng chiều sâu, cho nên đối với Ôn Hinh Nhã rất có hảo cảm: "Có thể nói như vậy."
"Cô ta mới có bao nhiêu tuổi! Con nít hiện tại như thế nào lại trưởng thành sớm như vậy." Ôn Hinh Nhã thở dài, nghiêng đầu thấy Từ Thần Vũ đang uống rượu với những người khác, tóc ngắn đã được nhuộm trở về màu đen, trên đỉnh đầu như có mang một tầng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-thien-kim-ac-ma-tro-ve/1372390/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.