Còn Trương Nhất Minh và Phó Minh Lượng càng không có chút thông cảm, bọn họ vốn thích cười trên nỗi đau của người khác, bây giờ Cố Ninh gặp phiền phức tất nhiên sẽ vui vẻ mà xem kịch.
Hơn nữa, Cố Ninh lại dám đánh Trần Tử Dao cho nên bọn chúng cũng rất tò mò, Cố Ninh rốt cuộc lá gan lớn đến thế nào, còn có thể làm gì.
“Chậc chậc, Cố Ninh à Cố Ninh, sao cậu đi đến đâu cũng có người gây khó dễ vậy! Cậu làm người cũng thất bại quá rồi.”
Cố Ninh không chưa lên tiếng đã bị một giọng nữ đầy giễu cợt nói trước, mặc dù châm chọc nhưng cũng không có ác ý.
Không nhìn thấy người chỉ nghe tiếng nhưng Cố Ninh lại biết rõ người đến là ai, khẩu khí này, giọng nói này, ngoại trừ Sở Phái Hàm còn có thể là ai chứ!
Đúng vậy, chính là Sở Phái Hàm.
Sở Phái Hàm hai tay đút túi quần, khóe miệng nở một nụ cười xấu xa, cà lất phất phơ đi vào, dáng vẻ vô cùng lưu manh.
Đám người thấy Sở Phái Hàm đến liền nhường đường, hình như họ rất sợ cô ấy.
Cũng đúng, trong trường này Sở Phái Hàm vốn là một cô gái ăn chơi, nhờ đánh nhau mà nổi tiếng, hơn nữa còn đánh rất giỏi cho nên không ai dám trêu chọc cô ấy.
Đến Cố Tiêu Tiêu và Trần Tử Dao đối với Sở Phái Hàm cũng kiêng kỵ.
Cho nên vừa thấy Sở Phái Hàm, sự kiêu ngạo của Cố Tiêu Tiêu và Trần Tử Dao cũng giảm đi vài phần.
Mà mấy người Tần Tranh, Trương Nhất Minh, Phó Minh Lượng mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-nu-hoc-ba-dai-chien-thuong-truong/4410423/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.