Đối mặt với những lời cảnh cáo và lời hứa hẹn của Cố Ninh, Vu Mễ Hi cũng rất thẳng thắn tiếp nhận: "Cố Ninh, tớ sẽ không dùng những từ ngữ như thế để xúc phạm bạn bè."
Đúng vậy, mặc dù Vu Mễ Hi có chút tự ti nhưng cô ấy là lại rất trọng tình trọng nghĩa, vì thế một khi cô ấy đã nhận là bạn thì chắc chắn sẽ không phản bội lại người đó.
“Được, tớ tin cậu.” Khóe miệng Cố Ninh nhếch lên một nụ cười, lần này Cố Ninh là thật sự tiếp nhận Vu Mễ Hi.
Cố Ninh không dễ dàng tin tưởng một người nhưng nếu đã tin tưởng thì sẽ không hoài nghi lòng thành của đối phương.
Đương nhiên cô cũng phải loại người không khách sáo với bạn bè nhưng ít nhất sẽ không đối xử bất lợi với đối phương, ngược lại nếu đối phương cần thì cô cũng sẽ giúp đỡ.
Cả một buổi sáng, Cố Ninh thỉnh thoảng cảm thấy có vài ánh mắt như toả ra nọc độc chiếu vào người mình, không cần đoán thì Cố Ninh cũng biết những ánh mắt đầy nọc độc này đến từ bốn người Thiệu Phỉ Phỉ cùng Dương Vũ Lộ, Ngô Thanh Nhã, Dương Thành Tuấn.
Cố Ninh cũng biết Thiệu Phỉ Phỉ sẽ không có chuyện chỉ có thế là bỏ qua cho cô nhưng Cố Ninh cũng không sợ, giặc tới thì chặn, nước đến sẽ chắn.
Lúc buổi sáng tan học, Cố Ninh và Vu Mễ Hi cùng nhau ra khỏi lớp đi căng tin ăn cơm, Thiệu Phỉ Phỉ cũng không thấy tới bắt lỗi.
Chỉ là khi Cố Ninh vừa mới đi ra khỏi khu dạy học thì cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-nu-hoc-ba-dai-chien-thuong-truong/4410417/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.