Cố Mạn trở lại phòng bệnh sớm hơn Cố Ninh, khi bà không thấy Cố Ninh thì bắt đầu lo lắng đặt túi táo xuống rồi đi ra ngoài tìm cô. Nhưng vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy Cố Ninh trở về nên bà mới yên tâm.
Cố Mạn cũng biết là bà quá lo lắng nên cũng không nói gì Cố Ninh.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra. Sáng hôm sau, đã có báo cáo kiểm tra thân thể của Cố Ninh, kết quả cho thấy không có vấn đề gì nên có thể ra viện.
Sau khi biết được kết quả này thì Cố Mạn mới hoàn toàn yên tâm, lập tức thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
“Cố Ninh, chị đến thăm em.” Đúng lúc này, một giọng nữ vang lên ngoài cửa.
Cố Ninh nhìn ra thì thấy là An Thiến.
Cố Ninh có chút ngạc nhiên nhưng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì sau chuyện ngày hôm qua cô ấy quay lại tìm cô cũng là bình thường.
Còn vì sao An Thiến biết cô ở đây, An Thiến làm việc ở bệnh viện này nên cô ấy chỉ cần hỏi một chút thì biết được.
Đúng là sau khi Cố Ninh rời đi ngày hôm qua thì An Thiến mới muộn màng nhớ tới Cố Ninh ở bệnh viện vậy thì một là cô bị bệnh không thì là mẹ cô bị bệnh, vì hôm qua cô có nhắc tới mẹ của mình.
Tất nhiên cũng có thể là hôm qua cô cùng mẹ tới thăm họ hàng.
Nếu là Cố Ninh bị bệnh thì cô ấy chỉ cẩn hỏi quầy phục vụ là biết.
Nhưng nếu là mẹ của Cố Ninh thì cô ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-nu-hoc-ba-dai-chien-thuong-truong/4410391/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.