Editor: Myy
___
Ngày thứ ba hôm ấy, Tô Bân Hà với Liễu Mỹ Chi phải lên máy bay lúc 9 giờ sáng, Tô Mộ Cẩn và Lâm Ngữ Tình đi theo, bảy giờ cả nhà xuất phát.
Từ nhà đến sân bay mất một tiếng đi xe, đến sân bay vừa đúng 8 giờ. Tô Mộ Cẩn lo chuyện gửi hành lý, Liễu Mỹ Chi và Tô Bân Hà ở một bên nói chuyện với Lâm Ngữ Tình.
Nghĩ đến sắp phải xa con gái hai tháng, Liễu Mỹ Chi có chút không nỡ, "Dĩ Hàm, con ở nhà phải chăm sóc bản thân thật tốt, khoảng thời gian này không được tự lái xe, nếu phải đến chỗ nào xa thì nhất định phải để Mộ Cẩn đèo đấy, nhớ chưa?"
Lâm Ngữ Tình cười với bà, "Con nhớ rồi mẹ."
Tô Mộ Cẩn đã gửi hành lý xong, "Cha, con xong rồi ạ."
Tô Bân Hà nhìn đồng hồ, nói với Liễu Mỹ Chi: "Mỹ Chi, chúng ta cũng nên lên máy bay thôi."
Liễu Mỹ Chi còn muốn nói thêm mấy câu, bà cầm lấy tay Lâm Ngữ Tình và Tô Mộ Cẩn, gấp lại nâng ở trong lòng bàn tay, "Hai con là vợ chồng hợp pháp, sau này sẽ phải sống cả đời với nhau. Khi không có mẹ và cha ở bên cạnh nữa thì hai con phải học cách chăm sóc, giúp đỡ lẫn nhau. Nếu có mâu thuẫn gì cũng không nên quá cố chấp, có câu vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa, phải thấu hiểu lẫn nhau. Biết chưa?"
Lâm Ngữ Tình gật đầu nhẹ, "Mẹ yên tâm đi, con và Mộ Cẩn không có mâu thuẫn gì đâu ạ."
Liễu Mỹ Chi nhìn hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-lam-hon/484300/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.