Editor: Myy
___
Nếu cứ tiếp tục như thế, hắn sẽ bị chứng sợ hãi giam cầm ép đến phát điên mất. Lâm Ngữ Tình nuốt một ngụm nước miếng, một cái tay khác cũng buông luôn xà ngang ra, hơi dịch chuyển cái chân đã mềm nhũn một chút, thang máy 'uỳnh' một tiếng, lại tụt xuống một tầng nữa. Lâm Ngữ Tình lần nữa bám lấy xà ngang, 'bộp' một cái, điện thoại rơi xuống mặt đất, màn hình điện thoại theo đó tắt ngúm.
Cô đổ mồ hôi lạnh, tiếp tục hô về phía bên ngoài: "Cứu mạng! Có ai không!"
Vẫn không có ai đáp lại cô, cũng không biết đây là tầng mấy nữa. Lâm Ngữ Tình cắn răng, tự nói với bản thân đừng sợ, đừng sợ, phải tìm biện pháp tự cứu mình. Cô nhớ tới khoá học trợ cứu khẩn cấp trước kia ở đại học, có một bài liên quan tới tai nạn thang máy, nội dung khoá học cô cũng không nhớ rõ, chỉ còn nhớ một vài thứ. Nếu bị nhốt trong thang máy mất điện, nhất định phải ấn tất cả các tầng, nói không chừng còn có thể cứu được một mạng.
Cô cúi người nhặt điện thoại lên, tay cô hơi run, bật màn hình điện thoại dùng ánh sáng tìm bảng điều khiển thang máy. Nó ở ngay trước mặt Tô Mộ Cẩn, nhưng nhìn bộ dạng của hắn, căn bản không có cách nào bấm được. Lâm Ngữ Tình đành phải chậm rãi đi tới, cẩn thận từng li từng tí xê dịch, sợ mình dùng quá sức thang máy sẽ rơi xuống.
Đến bảng điều khiển, tay cô run run, nhấn hết các nút từ tầng 1 đến tầng 48.
Bên cạnh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-lam-hon/484294/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.