Trong căn phòng xa hoa lộng lẫy, những mảnh quần áo rơi vươn vãi dưới đất, trên giường, đôi nam nữ đang ôm nhau, không khó để nhìn ra họ vừa trải qua một cuộc ân ái hoan lạc mặn nồng.
Người đàn ông dường như đã chìm sâu vào giấc ngủ, hơi thở phả ra nhẹ đều đều. Ở bên cạnh, Vivian kéo nhẹ tấm chăn mỏng, cô tựa đầu vào vai Win, ngón tay nghịch ngợm mân mê làn da anh. Chạm đến nơi vết thương trên vai phải, cô bất giác khựng lại một lúc.
Từ lúc nãy cô đã nhìn thấy vết thương này, nhưng khi hỏi đến Win lại trốn tránh không trả lời, rốt cuộc vết thương đó từ đâu mà có?
Bề ngoài có vẻ khá nặng, còn lấm tấm vài vết máu loang lỗ, trông cứ như vết thương vừa bị rách ra cách đây không lâu vậy.
Mà khoan đã, hình như...
Trong đầu chợt vụt qua một suy nghĩ, Vivian nhớ lại lần trước khi cô và Win gặp mặt, cô đã rất hung dữ đẩy anh vào tường, lẽ nào... vết thương bị rách ra từ lúc đó?
Thâm tâm ngay lập tức tràn ngập cảm giác áy náy và tội lỗi, Vivian không nghĩ rằng hành động của mình sẽ gây tổn thương đến Win, cô thật sự không cố ý.
Đúng lúc này, chợt cánh tay của Win động đậy, anh ôm lấy vai cô, giọng trầm trầm nói:
- Anh không sao.
Vivian biết lời nói này là để an ủi mình, nhưng cô vẫn không ngừng tự trách bản thân, ngước mặt lên, nhìn người đàn ông vẫn đang nhắm mắt nghỉ ngơi, cô nhỏ giọng hỏi:
- Có đau không?
Win há miệng, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1499059/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.