Mã Nhược Anh nghe đến hai từ "kết hôn", khuôn mặt cô vô thức đỏ lên, ngập ngừng đáp:
- Chuyện... chuyện đó... không phải chúng ta đã bàn bạc xong rồi sao?
Stefan nheo đôi mắt ranh mãnh, anh biết mỗi khi nói đến vấn đề này cô ấy đều rất hay xấu hổ, nên đôi lúc không có chuyện gì anh làm sẽ dùng nó trêu chọc cô, chỉ nhìn biểu cảm ngại ngùng của Mã Nhược Anh thôi cũng đã đủ giải trí rồi, đáng yêu vô cùng
- A Mã, anh biết là em muốn đợi Vô Thần tỉnh lại rồi mới giải quyết chuyện của chúng ta, nhưng mà... phải đến bao giờ cậu ấy mới tỉnh lại đây? Chúng ta vì cậu ấy trì hoãn hai năm rồi, hai năm trước anh tôn trọng ý muốn của em, cũng là tôn trọng Vô Thần, nhưng bây giờ, anh thực sự không còn đủ kiên nhẫn nữa. Ngay cả em cũng không biết chính xác bao giờ cậu ấy tỉnh lại, một năm hai năm có thể chờ, nhưng nếu kéo dài đến năm năm, mười năm thì sẽ như thế nào?
Stefan nắm chặt bàn tay Mã Nhược Anh, ánh mắt anh thâm tình, hạ giọng nói tiếp:
- A Mã, chúng ta có cuộc sống riêng của mình, không thể vì người nào khác mà làm chậm trễ thời gian của chính bản thân được. Thực tình, anh không thể chờ đợi nổi việc cùng em có chung tên trên sổ hộ khẩu, anh muốn... đường đường chính chính nắm tay em đi đến hết cuộc đời này.
Lồng ngực Mã Nhược Anh bỗng dâng trào những cảm xúc mãnh liệt khi nghe những lời đó từ Stefan, cô không ngăn được nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1499029/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.