Âu Dương Thiên Thiên đờ đẫn nhìn Âu Dương Vô Thần và ba người xung quanh, có chút không thể tin được. Hôm nay là sinh nhật của cô ư? Really?
Từ lúc cô đến thân xác này, mọi kí ức của nguyên chủ căn bản là được giữ nguyên, nhưng trong đó không có kí ức nào dính dáng đến sinh nhật cả, nên cô cũng không để ý. Âu Dương Thiên Thiên trước đây rất nhút nhát, tính tình lại khép kín, vậy nên không khó hiểu khi cô ấy cố tình giấu ngày sinh nhật hoặc là.. không tổ chức chẳng hạn, có thể nói nó đối với cô ấy không quan trọng nên không để lại kí ức ấn tượng nào cả.
Kỳ Ân mỉm cười nhìn Âu Dương Thiên Thiên, nói tiếp:
- Vâng, Nhị tiểu thư, hôm nay đúng là ngày sinh nhật của cô. Nhưng do múi giờ khác biệt, nên bắt đầu từ 6 giờ tối nay đến 6 giờ tối mai mới là một ngày sinh thần hoàn chỉnh.
"..."
Âu Dương Thiên Thiên chớp chớp mắt, dường như vẫn chưa hết bất ngờ, cô lên tiếng:
- Thật sao?
Âu Dương Vô Thần lại cười thêm một lần nữa, anh vò mái tóc cô, gật đầu đáp:
- Thật mà, đồ ngốc này, sao em đến sinh nhật của mình cũng có thể quên được chứ.
Sau lời nói đó, cả đám người cùng bật cười, khiến không khí trong căn phòng trở nên vui vẻ đầy sức sống hơn. Một buổi sáng... cứ thế trôi qua.
============================================
Cùng buổi chiều hôm đó, có một chiếc xe dừng trước cổng khách sạn PJH, người đứng gác cổng nhìn thấy, nhanh chóng chạy ra mở cửa. Từ bên trong, một cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1499000/chuong-849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.