Âu Dương Thiên Thiên nói xong, Cadira không phản bác thêm gì nữa, ông ta chần chừ một lúc rồi đứng dậy. Trên khuôn mặt hiện lên vài phần buồn bã, cất giọng trầm trầm:
- Thiên Thiên, mọi chuyện đã trôi qua rồi, ta biết có làm thế nào cũng không thay đổi được cái nhìn của con, ta cũng không trách. Cho đến bây giờ, điều khiến ta tiếc nuối nhất, là đã không bảo vệ được Nhược Vũ, nhưng con yên tâm, lần này ta nhất định sẽ bảo vệ con... thay cho phần của cô ấy.
Nói rồi, người đàn ông nhấc chân bước đi, không do dự rời khỏi căn phòng. Âu Dương Thiên Thiên một mình ngồi ở đó, khóe mắt chỉ liếc nhìn bóng lưng Cadira vài giây rồi cũng thu lại.
Đường Nhược Vũ ơi Đường Nhược Vũ, tại sao cô lại có thể yêu người đàn ông như thế này? Máu lạnh, tàn nhẫn, đến chính con ruột của mình cũng không muốn nhận, kẻ này xứng làm cha ư?
Tôi cứ nghĩ cô là người thông minh, lí trí, nhưng hóa ra trong tình yêu lại chỉ là một kẻ ngốc, cả hai người mà cô chọn, đến cuối cùng... vẫn không được một ai cả.
Vivian bên ngoài đợi, nhìn thấy Cadira sắc mặt âm trầm đi ra ngoài, cô không dám nói gì, chỉ thầm nghiêng đầu xem như chào hỏi. Đợi ông ta đi khuất, cô mới tiến vào bên trong, tới gần Âu Dương Thiên Thiên, nhìn sắc mặt không tốt của cô ấy, bèn lên tiếng:
- Thiên Thiên, thư giãn đi, đừng xúc động quá, tránh ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng.
Âu Dương Thiên Thiên đặt ly nước trong tay lên bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498988/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.