Âu Dương Thiên Thiên nắm chặt tay Âu Dương Vô Thần, mỗi bước cô đi, trong lồng ngực đều đập từng tiếng "thình thịch" rất mạnh. Bởi vì biết phía trước là cánh cổng mở ra bí mật, nên trái tim cô cứ không ngừng cảm thấy bồi hồi.
Hai người men theo lối nhỏ, càng đi, cây cối xung quanh càng thưa dần, cho đến cuối con đường, họ bắt gặp hình ảnh một tòa biệt thự to lớn, ngự trị trên đỉnh đồi.
Âu Dương Vô Thần dẫn Âu Dương Thiên Thiên đi tiếp, vòng qua một đoạn đất được xây dựng khéo léo theo hình xoắn ốc, và rất nhanh chóng, họ đến trước cổng chính của tòa biệt thự.
Gió thổi ngang qua làm mái tóc của Âu Dương Thiên Thiên bay lên. Cô mím môi, đưa tay lên vén tóc mình, đồng thời quét mắt nhìn xung quanh một lượt, dù đã trực tiếp nhìn thấy thứ trong tầm mắt mình nhưng cô vẫn không thể tin được.
Đúng thật là... có biển thật này, ở ngay lối chính diện của tòa nhà luôn. Sao họ có thể sống được ở đây khi gió biển cứ thổi vù vù thế này chứ?
Âu Dương Vô Thần đứng trước cửa vài giây, ngay sau đó nó tự động mở ra, bên trong là hai hàng người đứng một cách nghiêm chỉnh. Thấy anh, họ cúi đầu một góc 90 độ, đồng thanh lên tiếng:
- Master!
(Kình chào cậu chủ.)
Âu Dương Thiên Thiên giật mình trước cách chào hỏi đầy trang trọng này, cô vô thức lùi về sau, nhích thân thể vào sát người đàn ông bên cạnh. Âu Dương Vô Thần ngược lại tỏ ra rất bình thường, anh dường như đã quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498980/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.