Stefan nghe câu nói của Âu Dương Thiên Thiên, ngay lập tức trợn mắt hỏi:
- Là ai? Ai đã mang nó đi?
- Thì là... - "Reng" - Ngay lúc Âu Dương Thiên Thiên định trả lời lại, thì đột nhiên chuông điện thoại vang lên, cô vội vã rút từ trong người ra, vừa nhìn Stefan vừa nói:
- Chờ tôi một chút.
Nhìn màn hình hiển thị cái tên quen thuộc, cô liền bắt máy:
- A Thần, anh đang ở đâu?
Từ đầu dây bên kia, giọng nói người đàn ông truyền tới:
- Thiên Thiên, em dậy rồi sao? Khi sáng thấy em ngủ ngon nên anh đi mà không đánh thức, công ty có việc gấp nên gọi anh một chút, em tự mình giải quyết bữa sáng nhé?
Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, xua tay lên tiếng:
- Khoan nói đến chuyện đó đã, Stefan đang ở đây, anh ấy muốn lấy thứ gì đó của anh, có thật không?
Âu Dương Vô Thần gật đầu, thản nhiên đáp:
- Ừm, nhưng bây giờ anh không tiện, em giúp anh lấy nó cho cậu ta nhé. Là một chiếc hộp hình vuông màu đen, trên nắp khắc chữ R bằng vàng và hình thanh kiếm, anh cất nó trong ngăn tủ thứ ba ở bàn làm việc.
Âu Dương Thiên Thiên nghe xong, đứng hình mất vài giây, cô há miệng, mắt có chút mở to nói:
- Là chiếc hộp đó sao? Nhưng mà...
- Nhưng mà cái gì? - Nhận ra sự ngập ngừng của cô, Âu Dương Vô Thần hỏi ngược lại.
Âu Dương Thiên Thiên thở hắt ra một hơi, chậm rãi trả lời:
- Nhưng mà... chiếc hộp đó chị Nhược Anh vừa cầm đi rồi. Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498965/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.