Âu Dương Thiên Thiên nghe được thứ mình muốn nghe, cô liền gật đầu không chút do dự, đáp:
- Đúng vậy, tôi chính là con gái của Đường Nhược Vũ - Hoa hậu thế giới nổi tiếng nhất năm đó.
Tiêu Tử Du chớp ánh mắt ngạc nhiên, nhếch môi lên tiếng:
- Tôi nhớ ra rồi, thật không ngờ đứa trẻ của cô ấy bây giờ lại lớn như thế này rồi, chuyện tính ra đã qua quá nhiều năm, tôi không nghĩ em vẫn còn nhớ đâu.
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, thành thật nói:
- Thật ra tôi cũng không nhớ cô là ai... bởi vì, tôi đã bị mất trí nhớ về khoảng thời gian mười lăm năm trước rồi. Chuyện tôi từng sang Mỹ, từng gặp ai, hay mẹ tôi từng dẫn tôi đi đâu, xảy ra chuyện như thế nào, tôi đều không thể nhớ gì cả.
Tiêu Tử Du cảm thấy trong lời của Âu Dương Thiên Thiên có chút mâu thuẫn, hơi nhíu mày hỏi:
- Vậy tại sao...?
- Bởi vì cô cho tôi cảm giác quen thuộc ngay lần gặp gỡ đầu tiên, thậm chí vừa nãy khi tiếp xúc với cô, kí ức đã mất trong tôi lại hiện về, cùng với thứ này... - Vừa nói, Âu Dương Thiên Thiên vừa vén tóc ra đằng sau, cô nghiêng đầu, ngón tay chạm vào vành tai phải của mình, để lộ ra hình vẽ nhỏ trước mặt Tiêu Tử Du.
Người phụ nữ nhìn thấy, nhưng không lên tiếng, chỉ im lặng hướng mắt về phía cô gái đối diện. Âu Dương Thiên Thiên chậm rãi buông tay xuống, cô quay đầu, nhìn Tiêu Tử Du nói tiếp:
- "Lông vũ tuyệt sắc" là thứ trọng tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498949/chuong-798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.