Âu Dương Thiên Thiên há hốc mồm khi nghe những lời mà Âu Dương Vô Thần nói, cô đảo mắt nghĩ, lên tiếng:
- Như vậy là... những nhiệm vụ mà anh nhận đều là lệnh trực tiếp từ lão đại của anh sao? Mặc dù cô ấy đang bị… giam giữ?
Người đàn ông gật đầu, đáp:
- Đúng thế. Nhưng khá hiếm trường hợp lão đại trực tiếp ra lệnh, chỉ có những nhiệm vụ đặc biệt thì cô ấy mới liên lạc với anh thôi, giống như vụ giao dịch của Mafia ở Ý vừa rồi vậy, còn không thì đều là anh tự nhận nhiệm vụ riêng để làm. Tổ đội của anh cũng không mấy khi cùng làm chung một nhiệm vụ, đa số đều là hoàn thành riêng và nhận thù lao độc lập khi xong nhiệm vụ. Bọn anh đã duy trì việc này hơn 10 năm nay, nó sớm giống như một thói quen rồi.
Âu Dương Vô Thần nói xong, nhìn sang Âu Dương Thiên Thiên thì thấy cô một mặt mờ mịt, tựa như vẫn còn chưa hiểu rõ hết được. Nhếch môi cười, anh vươn tay xoa đầu cô, nói:
- Được rồi, đến đây thôi, khi nào có thời gian anh sẽ kể với em mọi chuyện. Vào trong đi, bên ngoài trời nổi gió lạnh lắm.
Dứt lời, anh ôm thân thể của Âu Dương Thiên Thiên đi vào trong. Ở một góc khuất khác phía dưới nhà của hai người, một chiếc xe đen đậu ở đó đã 5 phút, kể từ khi theo chân Âu Dương Thiên Thiên ở bệnh viện trở về, nhìn xong một màn đó, chiếc xe lăn bánh chạy đi...
=========================================
Sáng ngày hôm sau, như dự kiến, Âu Dương Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498945/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.