Tay Âu Dương Thiên Thiên run lên khi nghe lời nói của Âu Dương Chấn Đông, mặc dù đã đoán trước được rồi, nhưng cô vẫn cảm thấy khó chấp nhận.
Mẹ cô vậy mà lại có thể... mang thai với người đàn ông khác..... nhưng lại bắt ba cô cưới bà ấy ư? Sao bà ấy có thể làm như vậy?
Âu Dương Thiên Thiên chưa kịp hoàn hồn thì tiếp tục một bất ngờ khác lại ập đến, khi từ miệng của Âu Dương Chấn Đông, nói tiếp thêm một câu nữa:
- Ba đã đồng ý. Đồng ý cưới cô ấy....
"...."
Âu Dương Thiên Thiên sững người ngay sau câu khẳng định của ông, cô ngước đôi mắt kinh ngạc lên nhìn Âu Dương Chấn Đông, bất ngờ đến mức không thể thốt thành lời.
Ba cô... nói gì? Ông đồng ý cưới mẹ sao? Ngay cả khi bà ấy không hề yêu ông? Làm chuyện như vậy với ông? Ông vẫn....?
Âu Dương Chấn Đông... ba rốt cuộc yêu mẹ nhiều đến mức nào mới chấp nhận được chuyện đó?
Người đàn ông bày ra nét mặt bình thản, ông chớp mắt, trong kí ức thoáng nhớ lại khuôn mặt lúc đó của Đường Nhược Vũ. Đôi mắt cô đỏ hoe, cắn đôi môi đỏ đến bật máu khi nghe ông trả lời.
"Chấn Đông, em tồi tệ như vậy, anh vẫn muốn cưới em sao? Đáng không?"
Có vẻ như... Đường Nhược Vũ đã không ngờ được ông sẽ đồng ý, vậy nên mới nói ra một câu như vậy. Nhưng Âu Dương Chấn Đông lúc đó đã cầm tay lấy tay cô, thẳng thừng tuyên bố:
"Nhược Vũ, anh mặc kệ nguyên nhân là gì, chỉ cần là điều em muốn, anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498881/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.