Đường Gia Ưng nghiến răng nhìn Âu Dương Thiên Thiên, vài giây sau, hắn ta nhấc chân, bắt đầu lùi lại từng bước. Âu Dương Hạ Mạt nấp hoàn toàn phía sau lưng anh ta, cũng âm thầm lui chân.
Đến một khoảng nhất định, Âu Dương Thiên Thiên liền hô lên:
- Dừng!
Cả hai người không hẹn mà cùng ngừng lại, Âu Dương Thiên Thiên nghiêng đầu, gọi một cái tên:
- Âu Dương Hạ Mạt!
Cô gái đứng phía sau lưng của Đường Gia Ưng nghe thấy, nhăn mặt bước chậm rãi ra ngoài.
Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt, nói:
- Cởi trói cho thằng bé đó.
Âu Dương Hạ Mạt cắn môi, theo ánh mắt của cô nhìn xuống, thấy Đường Gia Huỳnh đang nằm trên mặt đất, cô ta vươn tay tới, từ từ cởi sợi dây thừng trên người cậu bé ra.
Đường Gia Huỳnh được giải phóng, cậu ta hốt hoảng chạy về phía Âu Dương Thiên Thiên, ôm lấy eo cô, gọi: - Chị!
Âu Dương Thiên Thiên thả một tay xuống, cô sờ đầu cậu, đáp nhỏ:
- Đừng sợ, đứng phía sau chị đi.
Đường Gia Huỳnh nghe xong, ngay lập tức chạy ra phía sau của Âu Dương Thiên Thiên, ôm chặt lấy cô.
Âu Dương Hạ Mạt trở về đứng bên cạnh người đàn ông, ánh mắt có chút không phục.
Cái tên Đường Gia Ưng này thật vô dụng, cô đã sai lầm khi tin hắn ta rồi!
Âu Dương Thiên Thiên nhìn về phía hai người, nhướn mày hỏi:
- Còn Tử Ngạo đâu? Các người đã giấu thằng bé ở nơi nào?
Trước câu hỏi của cô, Đường Gia Ưng không trả lời, Âu Dương Thiên Thiên cảm thấy có chút kì lạ, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498842/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.