Âu Dương Vô Thần tức đến mức ăn không nổi, anh hậm hực ngồi lỳ trên ghế, khuôn mặt vặn vẹo, khắp người đều tỏa ra khí tức không ai dám tiến lại gần.
Sherry theo bản năng lùi lại một bước, cô cắn môi đảo mắt suy nghĩ một hồi lâu liền quyết định lên tiếng:
- Boss!
Người đàn ông cau mày, âm u quay sang nhìn cô, hỏi với giọng lạnh lẽo:
- Có chuyện gì?
Giây phút chạm mặt với Âu Dương Vô Thần, lông tóc lông tơ của Sherry đều vô thức dựng ngược lên, cô há miệng, lắp bắp đáp:
- Bos...s..có.... có chuyện....này... tôi muốn...
Thế nhưng lời của cô chưa hết thì người đàn ông đã nói ngang vào một câu:
- Vào đây rồi thì đừng gọi Boss nữa, cứ gọi "cậu chủ" như những người khác là được.
Sherry nghe thấy, liền gật đầu như giã tỏi:
- Vâng, tôi biết rồi.
Nói xong, Âu Dương Vô Thần lại quay đầu lại, tiếp tục gặm nhấm sự khó chịu trong lòng. Sherry toát mồ hôi lạnh nhìn anh, trong lòng đang nổ ra nhiều luồng tranh đấu.Có nên nói hay không điều đó hay không đây? Nói rồi lỡ có bị đánh vỡ mồm hay thương tích gì trên cơ thể không?
Đừng dại, mở miệng bây giờ là boss, à không, cậu chủ cho một đường vào quan tài ngay. Cứ im lặng để yên chuyện này là được.
Nhưng mà... biết không nói thì còn nặng tội hơn nữa đó. Để ngài ấy tự biết thì..... không dám tưởng tượng kết quả luôn.
Sherry siết tay, cô cắn răng, hạ giọng gọi tiếp một lần nữa:
- Cậu chủ.
Lần này, Âu Dương Vô Thần nghiêng khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498805/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.