Âu Dương Vô Thần trừng đôi mắt giận dữ, lên tiếng:
- Là chuyện từ lúc nào?
Elena nhìn thẳng người đàn ông, thành thật đáp:
- Mới vừa sáng nay thôi, cô ta đến thăm anh thì bị đánh thuốc mang đi.
Âu Dương Vô Thần nghe thấy, đảo mắt hỏi tiếp:
- Không thể nào, có người dám bắt Thiên Thiên tại nơi này sao?
Elena chớp mắt, bất đắc dĩ trả lời:
- Kỳ Ân và Elsa có phát hiện ra và cố giúp Âu Dương Thiên Thiên, nhưng năng lực của đám người lạ mặt đó cũng rất cao, họ không đánh lại. Hơn nữa... còn bị mang đi cùng cô ta.
Người đàn ông nheo mắt, nói;
- Vậy còn cô? Cô biết.... tại sao lại không cứu Thiên Thiên? Cô để đám người đó mang cô ấy đi ngay trong nơi của tôi ư?
Elena nghe xong, nhếch môi cười chế giễu, đáp:
- Em sao? Nếu em nói em đã cố hết sức để cứu cô ta, thì anh tin không? Trong mắt anh em lúc nào cũng luôn là người ghen ghét Âu Dương Thiên Thiên, chỉ muốn ức hiếp cô ta, muốn đày đọa cô ta, vậy nên chắc anh cũng đang nghĩ em cố tình thả đám người đó, để họ mang theo Âu Dương Thiên Thiên đi chứ gì?
- Nếu anh thật sự nghĩ như vậy, thì em không có lí do gì để trả lời câu hỏi của anh. Dù sao việc cô ta bị bắt đi, cũng không phải lỗi do em.
Dứt lời, Elena gạt phăng cánh tay của Âu Dương Vô Thần trên cổ mình ra, quay đầu đi ra ngoài.
Cô mở cửa rồi đóng sầm nó lại, mang theo sự oan ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498749/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.