Kỳ Ân mở to ánh mắt kinh ngạc nhìn người đàn ông, cô lắp bắp lên tiếng:
- Cậu... cậu chủ....
Âu Dương Vô Thần thở ra từng hơi một cách khó khăn, anh nhấc chân đi tới trươc mặt người phụ nữ, trực tiếp hỏi:
- Âu Dương Thiên Thiên.... cô ấy đang ở đâu?
========================
Âu Dương Thiên Thiên đi thẳng lên lầu, cô mở cửa một căn phòng ra, nhìn bên trong tối đen tĩnh lặng, tâm tình cô càng xuống dốc.
Đóng cửa lại, Âu Dương Thiên Thiên hơi buông lỏng thân thể, chiếc áo khoác trên tay cô liền rơi xuống đất. Dựa người vào cánh cửa phía sau, cô gái cúi đầu, mái tóc che đi gần hết khuôn mặt, gần như không thể nhìn ra biểu hiện trên đó.
Người cô cần nhất bây giờ, tại sao lại không có ở đây? Người mà cô muốn dựa vào nhất lúc này, muốn khóc thật lớn trong lòng anh ta.... tại vì sao lại không xuất hiện chứ?
"Tách" - Một giọt nước trong suốt chợt rơi xuống nền đất lạnh lẽo, Âu Dương Thiên Thiên cắn đôi môi run rẩy, cô nhắm mắt lại, ngước đầu lên cao, nét mặt trông vừa khổ sở vừa mệt mỏi.
Âu Dương Vô Thần, phải... là người đàn ông đó....
Trong một thoáng, khi bước ra từ sở cảnh sát, cô đã nghĩ Âu Dương Vô Thần sẽ đứng bên ngoài đợi cô, hoặc anh ta sẽ xuất hiện ở đây, trong chính ngôi nhà này. Anh ta luôn như vậy, luôn có mặt lúc cô gặp nguy hiểm mà, nhưng tại sao.... lần này lại không có?
Tại sao? Tại sao?
Âu Dương Thiên Thiên ngậm chặt đôi môi mếu máo, muốn ngăn những tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498693/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.