Người đàn ông mở cửa vào căn phòng tối, anh đi đến đứng bên cạnh người kia, chậm rãi lên tiếng:
- Có thật là cô gái ấy liên quan đến cái chết của Đàm Gia Hi hay không? Tôi bắt đầu có cảm tưởng mình đã bắt sai người rồi đấy.
Người đứng bên cạnh anh chớp nhẹ ánh mắt lạnh nhạt, đáp:
- Sao vậy? Không lẽ anh không tin vào phán đoán của tôi? Cũng vì anh muốn biết rõ ngọn ngành cái chết của Đàm Gia Hi nên tôi mới đưa cho anh những thứ tôi tìm được, bây giờ lại đổi ngược nghi ngờ tôi à?
Người đàn ông lắc đầu, nói:
- Tôi không phải không tin anh, nhưng nhìn nét mặt cô gái đó như vậy, làm tôi có chút suy nghĩ. Tôi làm công việc này hơn 9 năm rồi, chưa bao giờ nhìn lầm ánh mắt của kẻ có tội. Cô gái này.... rõ ràng là người vô tội.
- Tôi cũng thấy thắc mắc, rốt cuộc anh tàn nhẫn đến mức nào mà ép buộc một đứa cháu vô tội của mình vào đường cùng như thế này chứ? Đường Gia Ưng?
Bây giờ gương mặt người đàn ông mới hiện rõ dưới ánh đèn mập mờ của căn phòng tối, Đường Gia Ưng đứng một cách thoải mái, gương mặt lạnh tanh không chút cảm xúc, lên tiếng:
- Anh không cần để ý đến điều đó. Chúng ta là giao dịch, hãy làm tốt bổn phận của mình, và nợ giữa chúng ta sẽ kết thúc.
Người đàn ông nhướn mày nhìn Đường Gia Ưng, gật đầu trả lời:
- Đươc thôi, dù gì cũng là tôi nợ anh. Nhưng mà…. Có một chuyện này tôi phải nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498688/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.