Âu Dương Vô Thần thở một hơi dài nhìn cô gái, nghĩ đến chiếc váy ngủ cô đang mặc trên người để lộ ra đôi chân thon dài, anh liền nhíu mày, lên tiếng:
- Ngắm đủ rồi thì mau vào đi, bên ngoài lạnh lắm.
Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, không để tâm lắc đầu, đáp:
- Không cần, tôi không thấy lạnh. Anh lạnh thì đi vào trong đi, không cần ở đây đâu.
"...."
Hay lắm, bây giờ thì vì mấy miếng tuyết kia mà đuổi anh đi rồi.
Âu Dương Vô Thần trừng mắt, anh không nói nữa, hùng hổ đi ra túm lấy cổ áo Âu Dương Thiên Thiên kéo vào trong. Mặc kệ người nào đó ra sức vùng vẫy không chịu.
Âu Dương Thiên Thiên đang bắt tuyết bỗng bị lôi đi, đương nhiên cảm thấy bất mãn, bám vào cánh cửa, cô lắc đầu lia lịa, nói:
- Âu Dương Vô Thần, anh thả tôi ra, tôi chưa chơi xong mà, không vào đâu.
Người đàn ông quay đầu nhìn cô, gai mắt khi thấy cánh tay bu bám vào cánh cửa không chịu buông. Anh nheo mắt lạnh lẽo, lên tiếng:
- Thả ra!
Âu Dương Thiên Thiên đương nhiên không làm theo, cô há miệng nói:
- Không thả. Tôi không muốn vào mà, anh vào mình anh đi.
Lời của cô như đổ thêm dầu vào lửa, khiến sự tức giận của Âu Dương Vô Thần càng tăng cao. Anh trực tiếp đưa tay ra một lực hất văng cánh tay của Âu Dương Thiên Thiên, sau đó xách cô lên như xách một con mèo, đem vào trong.
Đóng cửa kính lại, Âu Dương Vô Thần ném cô lên giường, anh đi vào nhà vệ sinh, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498626/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.