Mã Nhược Anh liếc ánh mắt nhạt nhẽo, nói:
- Haizz, tôi thật sự rất muốn ở Trung Quốc đón năm mới một lần mà. Không ngờ còn dính cả nhiệm vụ. Nhưng mà, không phải mới vừa hoàn thành xong một đợt rồi sao, hội muốn vắt kiệt sức lực hay sao mà cứ thêm nhiệm vụ cho chúng ta vậy?
Andrew lắc đầu, tỏ vẻ bất lực. Anh cũng cảm thấy bất mãn việc này khi nghe thông báo của hội. Nhóm của anh một năm chỉ nhận làm nhiệm vụ một lần, và tùy vào mức độ mà nhận, chứ không phải loại nào cũng làm. Hơn thế, mỗi người trong nhóm đều nhận nhiệm vụ đơn lẻ của mình nữa, không phải bao giờ cũng làm chung.
Lần này, hội đã hai lần ra chỉ thị nhóm làm nhiệm vụ rồi, vả lại còn yêu cầu tất cả tham gia, lần thứ nhất thì bình thường, nhưng lần thứ hai còn muốn nhóm hợp tác với Thời gia, điều này đã cho thấy mức độ làm việc nâng lên rất cao rồi. Nếu không phải là lệnh trực tiếp của người đó, anh tin chắc chẳng ai dám điều động tất cả mọi người trong nhóm đến hai lần đâu.
Mà nếu cũng không phải nể mặt người đó, thì nhóm anh đã sớm từ chối lâu rồi, chứ không phải để đến bây giờ phải đi hỏi ý kiến của Âu Dương Vô Thần.
Còn Thời Cảnh Thường nữa, anh ta là ai chứ? Ủy thác được anh ta hỗ trợ nhiệm vụ lần này thực sự không phải chuyện đơn giản đâu.
Haizz, càng ngày càng cảm thấy đời sống khó khăn hơn rồi.
========================
Tối hôm đó, Âu Dương Thiên Thiên ở cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498624/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.