Âu Dương Thiên Thiên chớp chớp mắt, cô há miệng một lúc lâu mới lên tiếng:
- Tôi.... tôi không có nói là muốn gặp anh, có phải.... chị Kỳ Ân nghe nhầm lời của tôi rồi không?
Âu Dương Vô Thần nheo mắt nhìn cô gái, cảm thấy cô không giống đang nói dối. Ấn đường hơi nhíu lại, chợt một ý nghĩ vụt qua trong đầu người đàn ông. Sau vài giây, anh dời tầm mắt, lạnh nhạt nói:
- Không phải nhầm, cô ta là cố ý.
Âu Dương Thiên Thiên: "..."
Hả? Khó hiểu lần thứ 2, cố ý gì cơ? Kỳ Ân cố ý nói nhầm ư? Vì sao?
Không giải thích thêm cho cô, Âu Dương Vô Thần quay đầu qua chỗ khác, mím môi không lên tiếng.
Kỳ Ân.... cô càng ngày càng to gan rồi, còn dám tính kế tôi!!!
========================
Ở một nơi khác,
"Ách - xì" - Tiếng hắt hơi vang lên trong một căn phòng, người phụ nữ vừa xoa xoa cánh mũi vừa lẩm bẩm:
- Aizz, cảm lạnh rồi sao? Hay là có người đang nhắc mình? Là ai vậy chứ?
Vừa nói, Kỳ Ân vừa dùng khăn lau nước trên mặt bàn. Cô cầm máy tính lên ngó nghiêng qua lại, nhíu mày nói:
- Ây da, cái này còn dùng được không đây? Hay là đem qua cho đám Lữ Uyển Thành sửa nhỉ?
.....
========================
Âu Dương Thiên Thiên bặm môi, cô quay đầu nhìn cửa sổ, không nói thêm gì nữa. Lúc này, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên.
Âu Dương Vô Thần lấy điện thoại trong túi ra, nhìn dãy số hiện lên, anh nhanh chóng bắt máy, lên tiếnghỏi:
- Có chuyện gì?
Từ đầu dây bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498616/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.