Bước chân đột nhiên dừng lại, Vivian lên tiếng gọi:
- Sophia!
Người phụ nữ đi đằng trước cô nghe thấy, ngay lập tức ngừng chân, quay đầu nhìn lại, cúi đầu hỏi:
- Người có việc gì sao, nữ hoàng?
Tầm mắt Vivian vẫn cúi thấp, vài giây sau, cô chậm rãi ngước lên nhìn người phụ nữ, đáp:
- Ta biết rồi. Thứ mà bà ấy đã đi tìm cả cuộc đời này.....
Sophia nhíu mày nhìn Vivian, đột nhiên có sự lo lắng hiện lên, cô tiến gần tới, vươn tay chạm vào người Vivian, nhẹ nhàng hỏi:
- Nữ hoàng, người đang nói gì vậy?
Mi mắt Vivian hơi run rẩy, cô cúi đầu nhìn bó hoa trong tay mình, dùng lực siết chặt.
Thứ đó... thứ mà mẹ cô luôn mong mỏi có được, thứ mà cô đã từng được có.... từng được bà ấy cho cơ hội.... đó chính là.....
========================
Ở bên ngoài lâu đài, bữa tiệc đã bắt đầu những khúc dạo đầu tiên. Quan khách đã được sắp xếp vào chỗ ngồi, mọi thứ đang dần đi vào khuôn khổ của một buổi lễ hoàng gia.
Âu Dương Thiên Thiên mang theo tâm trạng đi vào, cô nhìn ngó xung quanh rồi ngồi xuống một chiếc ghế gần chỗ của mình.
Đối diện với cô, đám người Mã Nhược Anh cũng ngồi chung một bàn, Âu Dương Thiên Thiên thậm chí còn cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông ngồi bên cạnh Mã Nhược Anh đang nhìn cô. Không cần nhìn lại, cô cũng biết đó là ai.
Mã Nhược Anh ngồi bên kia: "....."
Đang toát mồ hôi vì sát khí của cậu ta đây em gái. Thấy bình yên vậy thôi chứ bên này đang dậy sóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498610/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.