Âu Dương Thiên Thiên mở cửa đi vào, nghe thấy tiếng động, đôi nam nữ đang ôm nhau không hẹn mà cùng tách ra, Âu Dương Vô Thần quay đầu lại, ánh mắt ngay lập tức đụng trúng cô.
Âu Dương Thiên Thiên cười mỉm, không nhìn anh, cô đưa bó hoa trên tay đến trước mặt của Vivian, nhẹ nhàng lên tiếng:
- Hoa của cô.
Người phụ nữ chớp ánh mắt bình tĩnh, chậm rãi vươn tay ra nhận lấy, đáp:
- Cảm ơn.
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, đôi mắt cô vẫn trong veo như làn nước suối, khiến người khác nhìn không ra bất kì cảm xúc gì. Tầm vài giây sau, cô chợt nói:
- Vivian, dù là chuyện gì, tôi cũng hi vọng cô có được hạnh phúc của riêng mình. Hôm nay, tôi sẽ không chúc cô tân hôn vui vẻ bởi vì tôi cũng biết ý nghĩa của cuộc hôn nhân này. Tôi chỉ mong.... cô sẽ không bao giờ hối hận với quyết định đó của mình mà thôi.
- Kết hôn không đúng người, thật sự..... sẽ một đời đau khổ.
Cạm bẫy của hôn nhân thực chất có nhiều hơn tất cả mọi người nghĩ, không ai đếm được có bao nhiêu khó khăn trắc trở phải trải qua trong vòng xoáy to lớn đó, ngay cả một người đã từng sống một đời là cô, từng bị nó vùi dập là cô cũng không biết được. Vậy nên, hôn nhân nhất định phải có thứ gì đó có thể kéo dài, đặc biệt là tình cảm.
Khái niệm gia đình mà không bắt đầu bằng tình yêu, thì cỡ nào cũng không thể bền lâu...Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên liền xoay người rời đi, không chần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498600/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.