Quay ngược trở lại 20 phút trước, khi phòng của Âu Dương Vô Thần vẫn chìm trong sự tĩnh lặng êm đềm. Lúc này, cô gái đang nằm trên giường bỗng tỉnh giấc bởi ánh nắng chiếu hắt vào từ cửa sổ
Âu Dương Thiên Thiên lờ mờ mở mắt, cô cựa quậy người, theo bản năng quay mặt qua một bên. Đột nhiên, trong tầm nhìn xuất hiện một hình bóng quen thuộc, khiến cô giật mình mở to mắt.
"....."
Âu Dương Vô Thần? Sao anh ta lại ở đây? Còn nằm bên cạnh cô nữa?
Hơi ngóc đầu lên nhìn xung quanh, Âu Dương Thiên Thiên chớp chớp mắt, nhíu mày khó hiểu.
Kì lạ, sao cao vậy? Cô đang nằm trên giường à? Không phải tối hôm qua nằm dưới đất sao? Từ khi nào thì trèo lên đây rồi? Quái đản.
Âu Dương Thiên Thiên càng nhìn càng không giải thích nổi, cô nằm xuống lại, hơi dịch thân thể ra sau, dường như muốn tách ra khỏi người đàn ông.
Thế nhưng, cánh tay của Âu Dương Vô Thần đặt trên eo đột nhiên siết lại, tự động kéo người cô về sát lại người của anh.
"...."
Âu Dương Thiên Thiên nhìn người đàn ông đang nhắm mắt, cau mày lên tiếng:
- Âu Dương Vô Thần, anh tỉnh rồi hả? Mau thả tôi ra.
Ngược lại với suy nghĩ của cô, người đàn ông kia vẫn nhắm mắt im lặng, tựa như đang ngủ say, không hề có dấu hiệu gì gọi là thức giấc, càng không có chuyện nghe theo lời cô mà thả tay ra.
Âu Dương Thiên Thiên: "...."
Vậy là sao? Tỉnh chưa hay còn ngủ? Mặt thì lặng mà tay thì động là thế nào?
Âu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498571/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.