Ấn đường Âu Dương Vô Thần cau càng ngày càng chặt hơn, anh mím môi, lên tiếng:
- Không thích!
Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, đứng dậy nhìn anh, hỏi:
- Tại sao anh lại không thích?
Người đàn ông nhìn lại cô, rành rọt đáp:
- Tôi không thích là không thích. Không cần lí do.
Âu Dương Thiên Thiên đến chịu với lời biện minh của anh, cô nghiêng đầu, hỏi:
- Tôi đã nhường cho anh nằm trên giường rồi, tại sao lại còn không thích?
Âu Dương Vô Thần chớp ánh mắt đen láy, trả lời:
- Tôi không thích em nằm dưới đất, tôi muốn em nằm trên giường.
Lời này của người đàn ông phát ra, làm Âu Dương Thiên Thiên có chút bất ngờ, cô ngây người vài giây, rồi chỉ tay xuống chiếc chăn dưới sàn, nói:
- Vậy.... anh nằm dưới đất đi.
"....." Ngay sau đó là một khoảng không im lặng kéo dài.
Hai phút sau.....
Ở nơi lúc nãy Âu Dương Thiên Thiên đã trải chăn, có một người con gái đang nằm. Và đương nhiên.... kẻ đó chính là cô.
Là cô. Là CÔ. Âu Dương Thiên Thiên!
"....."
Vốn dĩ cứ tưởng người đàn ông đó nói như vậy thì sẽ cho cô lên giường nằm, ai mà ngờ.... anh ta không chịu.
Âu Dương Thiên Thiên giật giật khóe môi, ánh mắt trừng lớn, Thế mà còn tỏ ra vẻ quan tâm cô, đến cuối cùng.... vẫn là cho cô nằm đất.
Tức chết cô rồi!!!
Đang lúc Âu Dương Thiên Thiên hậm hực, người đàn ông nằm trên chiếc giường lớn bỗng lên tiếng:
- Âu Dương Thiên Thiên.Nghe lời gọi của anh, cô chẹp miệng, khó chịu đáp:
- Cái gì?
Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498562/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.