Âu Dương Thiên Thiên nói xong, cô không còn nghe một lời nào từ người đàn ông phía trước nữa. Quyết định nói ra hết mọi nguyên nhân, chính là cách đối mặt của cô hôm nay. Bởi vì... lý do của cô quá chính đáng.
Thứ nhất, là tình cảm không còn như trước nữa, Âu Dương Thiên Thiên đã chết, tình yêu của cô ấy cũng đã chết theo từ giây phút cô ấy rời đi rồi.
Thứ hai, là sợ hãi, sợ hãi thế giới đen tối của Âu Dương Vô Thần, sợ hãi bản thân sẽ gặp nguy hiểm, sẽ chết.
Thứ ba... chính là không mở lòng được nữa. Nguyên nhân này, hoàn toàn đến từ bản thân cô. Vì cô có bệnh, cô là phụ nữ từng có chồng, cô là người không đủ can đảm để tiếp nhận thêm 1 tình yêu mới sau vấp ngã với Tống Dật Nhiên nữa. Đây mới chính là lí do quan trọng nhất.
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô đặt thuốc lên giường, rồi đứng dậy đi về phía trước. Cầm lấy ly nước cùng với những viên thuốc trên khay, cô chậm rãi tiến về phía người đàn ông, đặt trước mặt anh, nói:
- Anh uống thuốc rồi nghỉ ngơi đi, tôi về phòng trước.
Thế nhưng, sau lời nói của cô, Âu Dương Vô Thần lại không hề có phản ứng gì cả. Anh cứ ngồi im, mặt cúi gằm xuống, làm cô không thể nhận ra được biểu hiện gì.
Âu Dương Thiên Thiên chớp ánh mắt trong suốt, cô thở một hơi dài, cúi xuống đặt thuốc vào lòng bàn tay người đàn ông, rồi đặt ly nước xuống dưới sàn. Sau đó không nói gì mà quay người rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498528/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.