Vivian nhìn Âu Dương Vô Thần, sững người khi thấy anh ta nhìn mình bằng ánh mắt tức giận, theo bản năng rút tay về, ngập ngừng đáp:
- Cậu....
Thế nhưng, người đàn ông này bây giờ lại trở nên đánh sợ hơn bao giờ hết, anh bắt lấy tay đang thu về của Vivian, lên tiếng:
- Tôi hỏi cô, là ai đã làm Âu Dương Thiên Thiên bị thương?
Vivian nuốt một ngụm nước bọt, trước tình thế bất ngờ như vậy, cô không biết phải làm gì, chân lùi dần về phía sau:
- Chuyện.... chuyện này...
- Mau nói đi!! - Âu Dương Vô Thần gầm lên một tiếng giận dữ làm Vivian giật mình, cô mở to mắt, lần đầu tiên lắp bắp:
- Tôi... tôi...
Stefan không thể đứng yên nhìn điều này, anh tiến tới cầm lấy tay của Âu Dương Vô Thần, nói:
- Dừng lại đi, Vô Thần, bình tĩnh một chút.
Thế nhưng, người đàn ông kia lại có vẻ không để vào tai lời của Stefan, chỉ quay qua cảnh cáo:
- Cậu tránh ra đi.
Nói rồi, Âu Dương Vô Thần nhìn lại người phụ nữ, ánh mắt anh hiện lên tia máu, âm u lên tiếng:
- Vivian, tôi chắc chắn cô biết ai đã làm, mau nói cho tôi, nhanh lên.
Vừa nói, tay Âu Dương Vô Thần vừa dùng sức, khiến người phụ nữ nhăn mặt. Cô nhíu mày, trừng mắt đáp:
- Phelan, cậu mau bỏ tôi ra, cậu đang làm đau tôi đấy.
Âu Dương Vô Thần giờ phút này không sợ gì cả, anh tiếp tục dùng lực bóp chặt cánh tay của Vivian, dường như nếu cô ta không nói thì anh sẽ bóp nó tới gãy.
- Không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498467/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.