Mã Nhược Anh và Âu Dương Vô Thần vẫn tiếp tục nói chuyện, lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên - "Cốc cốc"
- Bác sĩ Selina - cô có trong đó không?
Nghe tiếng hỏi, Mã Nhược Anh liền xoay người, cô nhìn về phía cửa, lớn tiếng trả lời:
- Tôi ở đây, vào đi!
Được sự cho phép từ cô, người hầu liền mở cửa ra, nhìn cả 2 người trong phòng, cúi đầu chào:
- Âu Dương thiếu gia, bác sĩ Selina, buổi sáng tốt lành.
Mã Nhược Anh tùy tiện gật đàu, hỏi thẳng:
- Ừm, buổi sáng tốt lành. Có chuyện gì mà cô kiếm tôi vậy?
Người hầu bây giờ mới ngẩng mặt lên, đáp:
- Bác sĩ, bên khu siêu âm đã chuẩn bị xong rồi, người ở đó muốn hỏi cô là khi nào thì có thể bắt đầu.
Mã Nhược Anh nghe thấy, cô đảo mắt, như nhớ ra gì đó, liền lên tiếng:
- À, đúng rồi, tôi quên mất việc đó. Cô giúp tôi đi gọi Âu Dương Thiên Thiên nhé, nhắn cô ấy đến đây. Nếu cô ấy chưa ăn sáng thì có thể siêu âm luôn, cũng nhanh lắm.
Người hầu ngay lập tức cúi đầu, trả lời:
- Được ạ, tôi sẽ đi ngay!
Mã Nhược Anh cũng gật đầu đáp lại, nói:
- Làm phiền cô rồi!
Dứt lời, nữ hầu liền cúi đầu chào Âu Dương Vô Thần, sau đó lùi dần ra đằng sau, rồi đi ra ngoài, đóng cửa lại.
Mã Nhược Anh nói xong, cô quay đầu, đột nhiên thấy khuôn mặt Âu Dương Vô Thần sát rạt người mình, thảng thốt kêu lên:
- Ôi giật cả mình, cậu làm gì vậy? Như thế nào lại tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498459/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.