Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Âu Dương Thiên Thiên và Stefan ngồi lên trực thăng, Vivian liền cho phi công tiến hành rời đi. Bay lên cao, người đàn ông mới nhìn cô, lên tiếng:
- Sao cô lại tới đây?
Vivian biết Stefan đang hỏi mình, cô quay mặt qua, bình thản trả lời:
- Phelan đã gọi cho ta, thế nên ta đến. Hơn nữa, ta cũng nghĩ các con cần sự giúp đỡ của ta mà, không phải sao?
Elena ngồi bên cạnh, cô nhìn Vivian với ánh mắt khinh thường, nói:
- Hừ, vẫn chưa trực tiếp là mẹ của chúng tôi, có tư cách gì mà xen vào chứ? Nếu không phải vì Phelan thì cô còn lâu mới mơ tưởng được tôi đến đón.
Vivian nghe lời mỉa mai, chỉ chớp mắt bình thản, không nói gì cả. Dường như, cô đã quá quen với cách ăn nói thô lỗ của Elena.
- Con muốn nghĩ sao cũng được. Dù thế nào thì, ta tới chỉ vì Phelan là chính, với các con.... là chiếm phần nhỏ.
Dừng một chút, Vivian nhìn Elena, nói tiếp:
- Nhưng mà, về vấn đề xưng hô, ta nghĩ hai đứa nên tập luyện trước đi, bởi vì nếu sau 1 tháng mà vẫn chưa gọi thuận miệng, thì sẽ có chuyện đấy. Ta nghĩ ba của các con sẽ không thích đâu, đúng chứ?
- Gọi mẹ, hoặc là... hoàng hậu, muốn thế nào cũng được.
Elena nhìn Vivian, ánh mắt cô hiện lên sự cay nghiệt, cô chính là ghét cái thái độ này của cô ta. Dựa vào một cuộc hôn nhân chính trị mà dám lên mặt với cô? Đúng là tự kiêu mà!
Stefan ngược lại không có thái độ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498436/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.