Âu Dương Thiên Thiên nghe câu trả lời, nhíu mày nói:
- Thổ dân? Trên hòn đảo này mà có người sống ư?
Stefan gật đầu, trả lời:
- Đương nhiên là có. Điều kiện khí hậu nơi này không tệ, xung quanh còn có biển và sinh vật sống, con người sao không tồn tại được chứ? Chỉ là.... họ bị cách biệt với thế giới bên ngoài lâu rồi, nên không chắc... sẽ thân thiện với những kẻ lần đầu đến như chúng ta.
Âu Dương Thiên Thiên cắn môi, đáp:
- Vậy... họ chắc là nguy hiểm lắm.
Dừng một chút, cô đột nhiên nhìn người đàn ông, hỏi:
- Nhưng mà... Stefan, tại sao anh lại biết, trên đảo này có người sống?
Stefan chớp ánh mắt đen láy, anh thả tay mình xuống, lên tiếng:
- Tôi mới vừa phát hiện ra thôi!
Lúc nãy, anh nghe có tiếng "loạt soạt" ngoài cửa hang, nên mới đi ra xem thử, thế nhưng, đi một vòng lại không phát hiện ra ai cả. Lúc quay lại, đột nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển, nhìn lên trên cao thì thấy đám bụi mù đó.
Anh còn tinh ý phát hiện được, đám bụi mù đó không phải tự nhiên mà tạo thành, chính là có người cố ý làm những tảng đá lớn lăn từ trên cao xuống, tạo thành một dòng chảy khiến bụi cát xung quanh kéo xuống theo.
Chính mắt anh đã nhìn thấy có bóng người đứng trên đỉnh núi trong lúc xảy ra đám bụi mù đó. Thế nhưng, chỉ là nhìn thấy bóng, không thể kết luận được điều gì.
Sau đó, Âu Dương Thiên Thiên đi ra khỏi hang, vì nguy hiểm, nên anh mới đẩy cô ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498430/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.