Âu Dương Thiên Thiên như đứng hình, cô thẫn thờ nhìn đám bụi gai, ánh mắt thoáng ngập nước.
Phải làm sao đây? Bây giờ cô phải làm sao đây? Không biết bên kia tình hình như thế nào, nếu cứ lao qua mà tính toán không cẩn thận, cô nhất định chết chắc rồi.
Âu Dương Thiên Thiên vừa nghĩ vừa lắc đầu. Không thể nào! Cô đã chạy tới nơi này rồi, làm sao có thể chịu thua như vậy được chứ?
Cô không thể nào nghĩ tiêu cực được, nhất định phải củng cố niềm tin để sống sót. Bây giờ có run sợ cũng không giải quyết được vấn đề gì cả.
Âu Dương Thiên Thiên lẩm bẩm, đột nhiên từ phía sau có một tiếng vang lên "xì" "xì"..
Cô bất giác quay đầu lại, chợt phát hiện con rắn kia từ lúc nào đã bò lên đến sát mõm đá cuối cùng gần chỗ cô đứng rồi.
Gần như là ngay lập tức, Âu Dương Thiên Thiên lùi người lại theo bản năng, cô nhìn con rắn, nhắm mắt nghiến chặt răng.
Âu Dương Thiên Thiên, cố gắng lên, không được sợ, cô làm được mà, chúng ta sẽ làm được mà!
Bàn tay chảy đầy máu chợt nắm chặt lại, Âu Dương Thiên Thiên mím môi, bất giác mở mắt, cô quay người, lùi lại hai bước chân, hít một hơi thật sâu, rồi quyết định chạy xông qua lớp bụi gai mỏng nhất.
Hai tay cô đưa lên ôm đầu, dùng hết sức lực tiến thẳng về phía trước, mặc cho hàng ngàn những cây gai đâm xuyên qua da thịt.
Sau khi thoát ra được khỏi đám bụi đau đớn đó, Âu Dương Thiên Thiên vẫn theo đà chạy về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498413/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.