Sáng hôm sau, đám lửa cháy cả đêm cũng đã lụi tàn, trong không khí ẩm ướt và hoang dã, ở giữa khu rừng, có hai người nam nữ đang ôm nhau ngủ.
Âu Dương Thiên Thiên tựa đầu vào ngực Âu Dương Vô Thần, nhắm mắt ngủ say, từng tiếng thở của cô phát ra đều đặn và nhẹ nhàng, dường như giấc mộng đang diễn ra rất tốt đẹp.
Âu Dương Vô Thần vẫn giữ nguyên tư thế vòng tay ôm thân thể nhỏ bé của cô, anh tựa cằm lên chiếc đầu nhỏ, an tịnh nhắm mắt.
Đúng lúc này, một tiếng "soạt" vang lên, khiến đôi mắt vốn đang nhắm đó đột nhiên mở ra, đảo một lượt nhìn xung quanh.
Dường như nhận thấy điều khác lạ, Âu Dương Vô Thần liền lấy lại tỉnh táo trong chốc lát. Anh ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn hết phong cảnh trong tầm mắt.
Sau vài giây, anh cúi xuống nhìn cô gái trong ngực mình, lên tiếng gọi:
- Âu Dương Thiên Thiên, dậy đi!
Người con gái hơi nhíu mày bởi tiếng gọi của Âu Dương Vô Thần, cô cọ cọ mặt mình vào chiếc áo sơ mi của anh, không muốn thức dậy.
Âu Dương Vô Thần thấy thế, liền nói:
- Âu Dương Thiên Thiên, đừng ngủ nữa, mau dậy đi!
Người con gái nghe tiếng nói vẫn thì thầm bên tai mình, cô nhăn mặt, lẩm bẩm nói:
- Im lặng, để tôi ngủ chút nữa đi...
Âu Dương Vô Thần không làm theo lời cô, vẫn cố lên tiếng:
- Còn ngủ nữa? Kiếp trước cô buồn ngủ chết à? Mau dậy ngay cho tôi...
Đang nói, đột nhiên Âu Dương Vô Thần khựng lại vài giây, anh chớp chớp mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498406/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.