Chương trước
Chương sau
Elena bị cắt ngang lời, cau mày quát:
- Cô nói cái gì?
Khuôn mặt của Âu Dương Thiên Thiên vẫn bình tĩnh, lạnh nhạt như dòng nước suối trong suốt, cô nhìn thằng người phụ nữ trước mặt, không ngần ngại nói thẳng:
- Điều kiên kiên quyết đầu tiên khi giao tiếp với người khác, chính là bản thân phải thật lịch sự và biết tôn trọng. Đối với Kỳ Ân, chị ấy có thể đơn giản chỉ nghĩ là làm tròn bổn phận của mình mà xưng hô cho đúng phép tắc, nhưng tôi thì không, tôi sẽ chỉ tôn trọng đối phương khi chính họ cũng tôn trọng tôi mà thôi.
- Elena tiểu thư, tôi không thấy trong mắt cô có sự tôn trọng đó, vậy nên, tôi cũng sẽ dùng cách y như vậy để đáp trả lại. Bị chính thái độ của mình đập vào mặt như vậy, Elena tiểu thư, cô có cảm thấy khó chịu không?
Người phụ nữ bị nói tới cứng họng, cô ta nghiến răng, nhìn Âu Dương Thiên Thiên một cách giận dữ, nhưng không lên tiếng đáp được câu nào.
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô liếc mắt, nói lời cuối:
- Còn 1 việc nữa, tôi là Nhị tiểu thư của Âu Dương gia, đại tiểu thư của Đường gia, tiền... có thể nói tôi không thiếu. Mặc dù không nhiều bằng anh hai tôi, nhưng mà nó cũng đủ để tôi ăn sung sống sướng hết cuộc đời này. Nếu như đã như vậy, tôi cần gì bu bám vào anh ấy chứ?
- Tôi không biết Elena tiểu thư giàu có tới mức nào, có hơn tôi hay không, hay là có hơn anh hai tôi hay không, nhưng mà.... tôi nghĩ nó không đáng để đem ra phân định nhân phẩm của một người. Đối với tôi, giàu và nghèo, chỉ hơn nhau 1 chữ "tiền" mà thôi, nhưng giữa người và người, thì hơn nhau ở rất nhiều thứ.
- Vậy nên, mong rằng lần sau gặp lại, có thể cho cô thấy được sự thay đổi khác biệt đó. Đôi khi, giai cấp không nói lên được điều gì ở thế giới này cả. Vì không ai biết một mai bản thân sẽ biến đổi như thế nào, người đang đứng ở đỉnh vinh quang cũng có thể trong chốc lát, rớt xuống đáy xã hội. Mà những người hạ lưu lại vùng dậy được một cách thần kì thì sao?
Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên hơi cúi đầu, sau đó thẳng lưng đi lướt qua người của Elena.
Elena cắn chặt môi, cô ta hậm hực vài giây, rồi đột nhiên hét lên:
- Cô không hề xứng với Phelan một chút nào, tránh xa anh ấy ra đi!
Câu nói này làm chân của Âu Dương Thiên Thiên thoáng dừng, những cũng chỉ 1s, cô liền cất bước đi tiếp, để lại một câu nói:
- Về điều đó, tôi vẫn đang làm đây!
Âu Dương Thiên Thiên bước lên xe, tài xế nhanh chóng phóng ga rời đi, người phía sau chỉ còn thấy cái quay đầu mạnh mẽ của cô... và những đám bụi mù mịt bay lên trời cao....
*Phân biệt giai cấp, thân phận là một tệ nạn rất phổ biến ở Trung Quốc, và Tiêu tin trên thế giới nơi nào cũng có, tuy nhiên, giống như câu nói trên đó, giàu và nghèo, chỉ cách nhau 1 chữ "tiền" mà thôi, nhưng giữa người và người, thì cách nhau rất nhiều thứ*
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.