Âu Dương Thiên Thiên nằm trên ngực của Âu Dương Vô Thần, cô nghe tiếng anh nói mà cảm thấy bất ngờ.
Vừa rồi, hình như lúc cô sắp ngã thì chính tay đặt trên eo của anh đã kéo thân thể cô lại. Nhưng mà, có lẽ là do sức của cô quá lớn, nên vô tình kéo ngược cơ thế của anh theo mình, mới tạo ra cảnh như bây giờ.
Âu Dương Thiên Thiên: "...."
Trời ơi, làm ngã Âu Dương Vô Thần, mày điên rồi con ạ! Gây ra chuyên lớn thật rồi!
Vừa nghĩ, nét mặt của cô càng bối rối, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu đó chính là muốn đứng dậy, thoát khỏi thân thể của người đàn ông càng nhanh càng tốt.
Nghĩ là làm liền, Âu Dương Thiên Thiên chống tay, cố tình muốn ngồi dậy, thế nhưng, khi cô vừa mới di chuyển, chân phía dưới đột nhiên bị kẹp lại, tay của Âu Dương Vô Thần cũng siết lấy eo cô, anh lên giọng trầm trầm:
- Âu Dương Thiên Thiên, cô khôn ngoan một chút thì đừng động đậy, nếu không... cái gì tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu.
Nghe câu nói của anh, lúc đầu Âu Dương Thiên Thiên có chút mờ mịt không hiểu, nhưng khi thấy phía dưới chân mình lạ lạ, cô ngay lập tức nhận ra được điều bất thường.
Ngước đôi mắt bất ngờ, Âu Dương Thiên Thiên thốt lên:
- Anh......
Âu Dương Vô Thần liếc nhìn cô, anh chớp đôi mắt bình tĩnh, đáp:
- Là ai làm tôi ra như thế này? Còn muốn ý kiến nữa sao?
Dứt lời, cô gái trước mặt ngay lập tức im lặng, Âu Dương Thiên Thiên bị nói đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498299/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.