Ở một nơi khác tại Thượng Hải...
Âu Dương Vô Thần về đến nhà đã là chuyện của sáng ngày hôm sau, anh bước vào trong biệt thự, Kỳ Ân và những người hầu đã đứng sẵn phía trước, cúi đầu:
- Cậu chủ, ngài về rồi!
Âu Dương Vô Thần tùy tiện "ừm" một tiếng như đáp lại. Vốn là muốn đi thẳng lên phòng, nhưng anh đột nhiên dừng lại, quay sang nhìn Kỳ Ân hỏi:
- Cô ta đâu?
Kỳ Ân ngẩng mặt lên, cô biết là cậu chủ đang nói đến ai, ngay lập tức đáp:
- Cậu chủ, tiểu thư.... đã về Bắc Kinh rồi!
Câu trả lời làm Âu Dương Vô Thần bất ngờ, ấn đường anh nhíu chặt lại, lên tiếng:
- Cô ta đi từ lúc nào? Tại sao cô không báo cho tôi biết?
Kỳ Ân cắn môi, trả lời:
- Tiểu thư đã lên máy bay từ chiều hôm qua, cô ấy nói rằng... có lẽ ngài sẽ không muốn về cùng nên đã đi một mình.
Dứt lời, từ người Âu Dương Vô Thần liền phát ra một loại khí tức đáng sợ, ánh mắt anh đen láy âm u, khiến những người ở đó sợ hãi cúi đầu.
Âu Dương Vô Thần... tức giận rồi!!
- ------------...----------------....--------
Quay trở lại với Bắc Kinh, tại nơi diễn ra tang lễ của Đàm Gia Hi...
Âu Dương Thiên Thiên đi vào trong nơi viếng thăm của Đàm gia, cô thuận tay cầm một bông hoa cúc trắng trên bàn bên cạnh, rồi tiến gần đến chỗ di ảnh trước mặt.
Đứng đối diện với chính mình, cô hơi cúi người, đặt bông hoa xuống phía dưới tấm ảnh.
Ngước mặt lên lại một lần nữa, Âu Dương Thiên Thiên đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498257/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.