Tiếng mưa tí tách bên tai, từng giọt nước nặng nề đáp lên mặt cô, là những điều cuối cùng Triệu Lam Viễn cảm nhận được trước khi sinh mệnh kết thúc. Đôi mắt dần nặng nề, màn đen dần rõ nét, phủ lấy tầm nhìn
"Tất cả nên kết thúc"
Giọt mưa vốn dày đặc đột nhiên trở nên cuồn cuộn, Triệu Lam Viễn nhăn mặt, khó khăn hít thở, mới phát hiện xung quanh toàn là nước. Dòng nước lạnh lẽo không lưu tình chui tọt vào mũi cô, Triệu Lam Viễn quơ tay theo quán tính giãy giụa trong bất lực.
Cô thật sự không biết nã đạn vào thái dương thì cảm giác khi chết lại như chết đuối!
Triệu Lam Viễn mơ hồ cảm thấy bản thân đang chìm xuống, nước xộc vào mũi khiến cô không thể hô hấp, nghĩ kỹ dù sao cũng chết cố gắng hít thở để làm gì? Nghĩ nhanh làm lại nhanh hơn, Triệu Lam Viễn mặc kệ sự khó chịu buông xuôi cả hai tay, để thân thể chìm dần trong dòng nước kì lạ.
Ý thức bắt đầu trở nên mơ hồ rồi mất hẳn
Lần thứ hai, mở mắt ra, Triệu Lam Viễn phát hiện mình đang ở trong căn phòng trắng toát, xung quanh ngập tràn mùi thuốc sát trùng. Cô đưa tay lên đầu, không có băng quấn, không có dấu vết của đạn bắn.
Sự kiện kì diệu gì thế này?!
Triệu Lam Viễn quay người, nhấn chuông trên đầu giường, cô phải gặp bác sĩ để trao đổi tình hình của bản thân. Nếu có người cứu được cô, thì cả nhà họ Hầu kia không phải cũng sẽ được cứu sao? Triệu Lam Viễn đang chờ bác sĩ đến, bỗng nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-gia-ngoc/973622/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.