Phó Thiên Hàn, Lưu Dịch và ba mẹ Lãnh ngồi chờ ngoài phòng cấp cứu, nhờ có ba mẹ Lãnh đến mà tâm trạng và sự áy náy của Phó Thiên Hàn cũng đỡ lên phần nào. Tuy nhiên anh vẫn còn cảm giác tự trách bản thân, điều này cũng khiến ba mẹ Lãnh bất lực. Dù sao Lãnh Vân Hy và Phó Thiên Hàn cũng đã quen nhau từ khi còn nhỏ. Từ nhỏ anh đã rất thương cô, cứ hễ là Lãnh Vân Hy bị thương, Phó Thiên Hàn sẽ đứng ngồi không yên ngay lập tức.
Hiện tại Lãnh Vân Hy bị thương nặng như vậy lại còn là do mẹ kế của mình làm, nói sao Phó Thiên Hàn cũng không thể tránh khỏi cảm giác tự trách. Hiểu được tâm lý ấy ba mẹ Lãnh cũng không ép Phó Thiên Hàn, chỉ lặng lẽ ngồi cùng anh an ủi lẫn nhau.
3 tiếng đồng hồ trôi qua, cánh cửa phòng cấp cứu bật mở. Nhìn thấy vị bác sĩ bước ra Phó Thiên Hàn lập tức chạy ù lại. Vẻ mặt anh khẩn trương và lo lắng, giọng nói run run không bình tĩnh hỏi:
- Bác sĩ, vợ tôi…
- Phó thiếu, ngài yên tâm! Phó phu nhân đã qua cơn nguy kịch. Cô ấy bị đâm trúng phần bụng, dù không trúng vào chỗ hiểm nhưng vì vết thương khá sâu nên mất máu khá nhiều. Chúng tôi đã tiến hành xử lí và khâu vết thương lại. Chờ đến sáng mai là phu nhân có thể tỉnh lại.
Nghe thấy lời ấy Phó Thiên Hàn và ba mẹ Lãnh đều thở phào nhẹ nhõm, mẹ Lãnh thậm chí còn khóc nấc lên vì con gái đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-la-nguoi-anh-yeu/3569849/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.