Tiếng còi vang lên inh ỏi cùng tiếng chạy qua chạy lại làm Phó Thiên Hàn lấy lại được chút tỉnh táo. Anh mở mắt cố gắng nhìn mọi thứ xung quanh một cách thật rõ ràng nhưng nó lại quá đỗi mờ ảo. Phó Thiên Hàn cảm giác như mình đang được đẩy đi trên một thứ gì đó, bên tai tiếng các y bác sĩ vẫn vang lên không ngừng.
Phó Thiên Hàn được đưa vào một căn phòng, dưới ánh đèn phẫu thuật anh lấy lại được chút ý thức. Biết mình đang sắp được phẫu thuật anh cũng an tâm phần nào. Thế nhưng một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu anh, Lãnh Vân Hy! Vân Hy và anh cùng bị tai nạn, anh muốn biết hiện tại cô thế nào. Nghĩ rồi Phó Thiên Hàn cố gắng dùng chút sức lực ít ỏi cuối cùng níu lấy tay áo vị bác sĩ, ánh mắt anh lúc này đã lờ đờ, miệng chỉ mấp máy thều thào được đôi ba chữ:.
||||| Truyện đề cử: Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ |||||
- Vợ... vợ tôi...
Vị bác sĩ dường như cũng hiểu được anh đang muốn nói gì nên ngay lập tức nắm lấy bàn tay của Phó Thiên Hàn đáp:
- Anh yên tâm, vợ anh đang được điều trị ở phòng khác. Cô ấy sẽ không sao đâu!
Nghe vậy Phó Thiên Hàn cuối cùng cũng an tâm, anh nhắm mắt dần dần và chìm sâu vào giấc ngủ. Trong giấc mơ anh thấy mình đang ở một cánh đồng rất xinh đẹp. Cả cánh đồng được trồng tràn ngập là hoa oải hương, loài hoa mang màu tím dịu dàng và mơ mộng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-la-nguoi-anh-yeu/3569835/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.