Mặt Cứ tổng chợt đỏ lên, trừng Cứ An, râu đều nhịn không được mà run rẩy
Ông chậm rãi nói:"Nhiều năm như vậy....nhiều năm như vậy..... con cũng đủ rồi đi! ta chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với hai mẹ con con, bất quá chỉ một bức ảnh, hai người không thể bỏ qua cho ta sao........." giọng nói của ông ấy càng lúc càng thấp, giống như mệt mỏi.
Cứ An nhìn về phía Úc Ninh, cười lạnh nói " vậy cô ấy thì sao?"
Cứ tổng cận thận nhìn về phía Úc Ninh, thấp giọng thở dài.
Ông gần như suýt rơi nước mắt, nhắm mắt lại:" nếu chị con còn sống, chắc cũng giống cô ấy.............."
Cứ An trầm mặc không lên tiếng.
Kỳ Viễn Văn từng nghe nói mẹ Cứ An và Cứ tổng ly hôn khi Cứ An còn rất nhỏ, bọ họ không phải hòa bình chia tay, năm đó náo ra rất lớn. Nhưng anh ta chưa từng nghe nói Cứ An có chị gái, nhưng nhìn dáng vẻ này, vẫn là không còn rồi đi, Úc Ninh lại trùng hợp rất giống với cô ấy nên mới bị Cứ tổng chú ý.
Anh ta cúi đầu nhìn về phía Úc Ninh, đôi mắt như con nai con của cô gái có chút hồng hồng, khuôn mặt còn mang chút nét trẻ con hơi phình lên, so với khuôn mặt gầy nhọn rõ ràng của Cứ An không có bất cứ một điểm nào tương tự.
Trầm mặc một lúc lâu sau, Cứ An thấp giọng:" chị gái, chị gái, ở trong lòng ông có phải chỉ có người đàn bà phá vỡ gia đình người khác và đứa dã loại không dám sinh ra của bà ta?" Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-gai-quoc-dan/74516/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.