Lục Nghiên Trung vội bế Cố Hân lên xe và đi mất hút.
Cố Minh thì lo theo đuổi tình yêu, mặc cho em gái mình để cho anh em của mình lo.
Lục Nghiên Trung cũng rất lo đàng hoàng nhưng lại lo cả trên giường luôn cả mà.
Anh em tốt. Như câu nói phù sa không để chảy ra ruộng ngoài.
"Anh ơi....". Cố Hân kéo váy mình. Cô khó chịu quá! Giờ phút cô gặp Lục Nghiên Trung thì cảm giác ngứa ngáy khó chịu càng nhiều hơn.
Hiện tại Cố Hân chỉ muốn đè Lục Nghiên Trung mà thôi, Cố Hân liếm môi mình. Thèm anh quá đi thôi. Cắn một cái chắc ngon lắm.
"Ngoan! Anh đưa em về nhà". Lục Nghiên Trung cũng không phải là một người thừa cơ hội, thứ anh muốn vẫn là được sự đồng ý và chấp thuận từ Cố Hân hơn là cưỡng ép cô quan hệ với mình.
"Ưm... khó chịu quá!!! Nóng... nóng quá". Cô khẽ than.
Cái thuốc khốn nạn gì thế này. Cái tên khốn Mai Trần Nam đó cô sẽ không tha cho hắn ta đâu, mẹ kiếp. Cố Hân nghiến răng mình, nhưng hiện tại cô khó chịu quá đi thôi.
Bọn khốn này! Dám bỏ thuốc cô sao!!! Anh sẽ làm rõ chuyện này, bỏ thuốc người của anh? Ai cho họ có cái gan đó.
"Ngoan không sao". Anh vén váy cô xuống. Lục Nghiên Trung lúc này chỉ có thể kiềm chế lại mà thôi.
"Là anh sao ạ. Anh ơi". Cô mơ màng hỏi. Giọng cô lúc này nhuốm màu tình dục khiến cho cô càng thêm quyến rũ.
"Phải là anh!! Anh đưa em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2500880/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.