Khi Lục Nghi An tỉnh dậy thì cũng đã hơn sáu giờ tối. Lúc làm xong anh cũng đã tắm cho cô luôn rồi, còn tốt bụng mặc lại quần áo.
Nhưng...Lục Nghi An đảo mắt một vòng nhìn xung quanh không thấy anh, cô đoán anh ở ngoài rồi.
Cô mang dép đi xuống nhà.
"Em dậy rồi à". Từ Khiêm thấy cô bước từ cầu thang đi xuống, anh đi lại ôm hông cô. Thân mật hôn cô một cái vào môi.
"Vâng. Em nấu cơm cái nha".
"Được! Anh vào giúp em".
Cùng nhau ăn thì anh cũng có trách nhiệm cùng cô nấu cơm, chia sẻ những khoảnh khắc ngọt ngào này.
Bởi vì Từ Khiêm không áp đặt tất cả cho cô, anh luôn cho cô sự tự do mà cô yêu thích.
Cô để anh chặt sườn dê, còn mình thì cắt rau củ.
Từ Khiêm có bao giờ vào bếp đâu!! Cho nên sao anh biết cách chặt sườn được. Anh nhìn mảng sườn to lớn. Rồi lại nhìn Nghi An! Thấy cô cặm cụi cắt rau củ anh cũng không hỏi! Nhưng không hỏi thì không được.
"Bé An An. Sườn này cắt sao em, lớn hay nhỏ? Bao nhiêu cm là được vậy bé". Anh giơ mảng sườn lên hỏi cô.
"Hả".? Nghi An quay đầu. Nhìn mảng sườn. Cô cũng có biết đâu. Nhưng thấy trên mạng người ta dạy là bằng một gan tay. "Hay anh cắt ra khoảng một gan tay của em đi".
"Được". Từ Khiêm không chút do dự gật đầu. Chuyện nhỏ thôi mà.
Nghi An cắt rau củ thành những sợi dài vừa ăn. Đủ màu sắc .
Tiếp đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2500840/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.