Ông không ngờ những tên này lại mạnh đến như vậy, từng tiếng liên hoàn súng hay những viên đạn được bắn liên tục ra ngoài.
Ông đã bị thương trúng hai phát súng vào người mình, ông vội bịt lại vết thương, trên tay cũng không quên cầm theo súng để phòng thân.
Bọn họ cũng bị thương, tuy không chí mạng nhưng lại khiến cho họ phải gọi thêm đồng bọn đến.
Nghi An và ông điều bị thương, sợ cô bị nguy hiểm nên ông đã bắn pháo hiệu khẩn cấp cho quân đội biết, mong họ đến kịp.
“Ba có sao không, cố chịu một chút đi ba”. Nghi An bịt lại vết thương cho ông.
“Không sao. Vết thương không nguy hiểm”. Ông nói. “Quan trọng là con, đừng quên mình đang mang thai nữa”. Còn bị thương. Không ngờ Từ Khiêm vừa đi thì lại xảy ra chuyện.
Xem ra đã được sắp đặt chuyện này từ trước, mục tiêu của họ cũng chỉ là Nghi An mà thôi.
Ông không ngờ nhận lại con lại xảy ra nhiều việc đến như vậy. Khiến cho Nghi An nguy hiểm suýt chết mấy lần.
"Con không sao, đứa bé vẫn còn ". Cô ra dấu cho ông im lặng.
Bọn người đó đang lục soát khắp nơi ở căn nhà này. Trang viên này của Từ Khiêm rất ít người biết, cũng rất rộng nên việc lục soát cũng như việc bỏ trốn cũng rất khó khăn.
“Không được bỏ sót nơi nào cả, bắt cho được Lục Nghi An đó”. Một tên nói.
“Rõ”. Họ chia nhau ra khắp nơi căn nhà này, Nghi An và ông nấp ở một khúc của hòn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2500484/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.