"Giúp anh ". Lục Nghiên Trung nắm lấy tay cô. “Nếu không anh sẽ chết đó”.
“…”. Cố Hân giật giật khoé miệng rồi chỉ muốn đập đầu chết luôn cho rồi. Khi thấy trán anh đầy mồ hôi thì cô nàng gật đầu. “Cửa…khoá chưa anh”. Cô sợ đang giúp anh thì có người đi vào. Như thế thì ngại lắm, kiểu như làm chuyện xấu mà còn bị bắt quả tang thì đập đầu vào gối chết cho rồi!!!
“Rồi”. Lục Nghiên Trung mò vào ngực cô, rồi luồn ra sao cởi khoá áo lót. Đến cúc áo. Động tác có phần nhanh nhẹn không giống như đang bị thương nặng.
“Em …giúp anh thôi…bác sĩ nói anh chưa vận động mạnh được”. Cố Hân ngăn anh lại. “Khỏe lại đi anh”. Cô định sẽ giúp anh ra thôi, chứ không định làm cùng anh, dù sao thì Lục Nghiên Trung cũng đang bị thương. Cố Hân sợ…
“Anh biết sức mình đến đâu mà”. Lục Nghiên Trung vứt áo cô xuống đất, anh hôn lên bờ môi căng mọng của cô rồi vươn tay đến quần cô, kéo nó xuống. “Anh sẽ không sao, nhưng anh không làm em thì sẽ có sao”. Đã ăn được thịt, bây giờ chỉ giúp cho anh ra, đương nhiên Lục Nghiên Trung anh đây sao đồng ý được.
Mấy ngày hôm qua đã quá sức chịu đựng rồi, bây giờ nếu ém nhẹm nữa, anh sẽ nổ tung thôi. Ai bảo cô ngọt ngào lại còn quyến rũ anh nữa.
Cho nên hôn nay nhất định anh phải làm được Cố Hân! Họ đã gần một tháng nay không được làm rồi, bình thường trước đây khi xác định quan hệ xong thì một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2496138/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.