Khi sắp bắn ra, thì anh từ từ rút ra, bắn lên hết trên ngực của Cố Hân từ đó chảy xuống một dòng t.inh d.ịch. Hình ảnh đầy d.âm mỹ, trên môi cô ấy còn dính một chút d.ịch trắng.
“Anh thích không ạ”. Cố Hân nhìn anh.
“Thích…thích chết đi được”. Lục Nghiên Trung ngậm lấy môi của cô nàng, sau đó ôm hôn một hồi rồi mới buông ra.
“Anh đi mua cho em”. Anh được thoả mãn, cho nên phải đi mua cho Cố Hân thôi. S.ướng thật! Sướng đến mức anh vẫn còn thèm…
“Em đi với anh”.
“Không cần đâu”. Nghiên Trung mặc áo thoát vào. “Nam Hàng đưa anh đi, em ở nhà đợi anh”.
“Vâng ạ”. Cố Hân chui vào trong chăn đợi anh đi mua về. Ngại quá đi thôi~~~.
Anh không quên hôn cô một cái rồi đi ra ngoài, đi sang phòng của Nam Hàng gọi đưa anh đi mua một ít đồ.
“Mua gì vậy anh cả”. Nam Hàng vừa lấy áo thoát vừa hỏi anh mình. “Em đi mua cho anh”.
“Không cần…đưa anh đi đến cửa hàng tiện lợi được rồi”. Đồ của Cố Hân anh nên tự mình đi mua vẫn hay hơn. Dù sao em ấy cũng là phụ nữ của anh mà, để em trai đi mua thì không hay cho lắm.
Nếu anh mà khoẻ thì không phiền đến Nam Hàng đâu, bây giờ tuy anh khoẻ hơn một chút, nhưng tay trái lại không cử động được, trên người cũng còn vết thương.
Nam Hàng ở một tiếng rồi cũng đi theo anh cả mình, bây giờ anh cả là con bệnh nên anh ta phải chăm sóc thật kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2496130/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.