Chớp mắt Nghi An đã sinh con đến tháng thứ tư. Ngày thường Nghi An cũng không làm gì, chỉ ở nhà trông con cùng với hai nhũ mẫu rồi có khi mẹ Lục sẽ đến.
Ngay cả ba Lãnh cũng thường xuyên trông con giúp họ.
Nhưng mà…Nghi An vừa chơi với con vừa nghĩ? Dạo này không thấy Từ phu nhân xuất hiện nhỉ? Không biết bà ta đang định làm gì nữa.
A a… An Nghiêm kêu lên một tiếng kéo Nghi An về với hiện thực.
Nghi An xoa đầu con mình. Kệ đi! Bà ta có sao đi chăng nữa cũng không liên quan đến mình. Bây giờ mình chỉ nên trông con rồi làm một mẹ bỉm mà thôi.
Những chuyện khác Nghi An không muốn nghĩ đến nữa.
Từ Khiêm đi làm về nhà, thấy ba mẹ con ngủ cạnh nhau, hai đứa trẻ nằm hai bên Nghi An, anh còn nghe tiếng ngáy khe khẽ từ cô nữa.
Dáng ngủ không nghiêm chỉnh của Nghi An ngay lúc này cũng như con thôi. Đầu nghẻo qua một bên. Anh nhẹ nhàng đi lại, giúp hai con nằm đàng hoàng lại, sau đó thì đi pha sữa.
Nghi An nghe tiếng động thì khẽ nhíu mắt lên, nhìn thấy ai giống như Từ Khiêm đã về thì dụi mắt rồi từ từ ngồi dậy.
“Anh về khi nào về ạ”. Oáp.
“Cũng được một lúc rồi, em ngủ thêm đi”. Anh quay người nhìn cô xong rồi pha sữa.
“Được rồi ạ, em đi tắm đã, anh xem con đi nhé”. Nghi An đi vào phòng tắm rửa.
“An An…”. Từ Khiêm gọi cô.
Hả?
“Em tắm đi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2496059/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.