Giản Ái biết anh mong muốn kết hôn, tuy cô luôn từ chối nhưng vẫn mong hoàn thành ước nguyện của anh. Nên cô đã lên một kế hoạch là cầu hôn anh.
Như thường lệ, Trần Cảnh Hoài đi làm xong thì Giản Ái sửa soạn cho con trai và con gái xong rồi thì cô kiểm tra lại hoa và nhẫn cầu hôn của mình.
Người ta thì cầu hôn vợ, còn cô hôm nay nhất định sẽ cầu hôn chồng mình mới được.
Cho anh một ngạc nhiên!
Cảnh Tinh cũng giúp mẹ mình một tay, cậu nhóc cũng mong chờ vẻ mặt của ba mình lắm.
Ba sẽ khóc chứ! Mà không đâu, ba mạnh mẽ như vậy sao khóc được.
Một nhà ba người đi đến công ty Trần thị.
Các cô lễ tân điều biết Giản Ái nên khi cô đến thì ai nấy điều vui mừng, định thông báo cho anh biết nhưng bị cô ngăn lại.
Hôm đó, cả công ty Trần thị điều biết, phu nhân của họ đến để cầu hôn giám đốc nhà mình.
Trời ạ.
Cũng chịu kết hôn rồi sao chứ.
Bọn họ ngày ngày nhìn ông chủ rầu rĩ vì phu nhân không chịu lấy mình nên luôn không vui.
Dạo trước công ty luôn có người kết hôn, khi đó sắc mặt của giám đốc cũng đen thui, đen hơn đít nồi luôn á chứ.
Hôm trước, công ty có người kết hôn, ai nấy điều chúc mừng nhưng chỉ riêng giám đốc thì lại không vui.
“Chúc mừng”. Giọng nói lạnh nhạt của anh vang lên.
“…”. Giống như chúc mừng không vậy?
Sau đó mọi người mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-em-da-yeu-anh/2495971/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.